Giao thoa sóng

23:00 Unknown 0 Comments


Giao Thoa Sóng
“Nếu có ước muốn trong cuộc đời hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại”
    Dẫu biết rằng điều đó là không thể bởi không ai xoay được vần của tạo hóa. Nhưng ước mong là quyền của mỗi con người. Và nếu quay được quỹ đạo của thời gian xin dừng lại thời khắc hoa niên của cuộc đời.
Ai cũng có một thời tuổi trẻ, thời của “ăn chưa no lo chưa tới” nhưng nhiều mộng mơ, tràn đầy hoài bão. Thời mà “sớm nắng chiều mưa”nhưng đầy trăn trở trước những lối rẽ của cuộc đời. Và A5 thân mến , đó là thời của chúng mình đấy - thời mà chúng ta tự coi mình là những tia sóng đang nỗ lực tìm điểm giao thoa để tỏa sáng.
Đến từ nhiều miền quê khác nhau, tập hợp bởi nhiều cung hoàng đạo, mỗi thành viên chúng ta là những tia sóng đơn sắc: lặng lẽ, ẩn mình, rực rỡ tỏa sáng trong một cá tính riêng, sắc thái riêng. Tuy nhiên “sóng” mãi chỉ là “sóng” thôi nếu cứ lặng lẽ song hành. Còn chúng ta hôm nay tự biết rằng phải nỗ lực để tìm đến điểm giao thoa của nó. Hành trình đó chắc chắn không trải đầy hoa hồng và dành cho những người thiếu can đảm đâu nhé. Trên hành trình tìm kiếm để khẳng định, có những tia sóng tạm dừng lại ngơi nghỉ, có những tia sóng phải bỏ cuộc vì nhiều lí do khác nhau, và cũng có những tia sóng mạnh mẽ bứt phá, lại còn những tia hăm hở tăng tốc bỏ qua mọi chướng ngại. Nhưng dừng lại không có nghĩa là thất bại, dẫn đầu không hẳn là chiến thắng bởi điểm cuối là giao thoa để cùng tỏa sáng.
Trong cuộc sống này không ai được chọn nơi mình sinh ra. Nhưng được chọn cách mình sẽ sống. Vậy thì mỗi chúng ta sẽ là những tia sóng rực rỡ lung linh cùng tỏa sáng tại điểm giao thoa của nó nhé.
Đây là cảm xúc cô tặng cho lớp – tập thể mà cô phải cảm ơn thật nhiều. Rất tiếc rằng vì thời gian không cho phép không thể viết gì thêm nữa. Chúc các em như những tia sóng đó , mạnh mẽ vượt qua mọi khó khăn cùng về đích trong chiến thắng.
                                                                   -Cô Lưu Thị Nga thương tặng-

0 nhận xét:

Thầy cô

22:30 Unknown 0 Comments


Thầy Cô A5
Tư Nghĩa xa rồi các bạn ơi
Nhớ trường nhớ lớp nhớ chơi vơi
Nhớ cô chủ nhiệm lớp mình
Cô Hạnh dạy toán tận tình lắm cơ
Vật lí dao động sóng cơ
Thầy Vương giúp đỡ ai ngờ hiểu ngay
Hóa học bài tập khó gay
Cô Long chỉ bảo thật hay tuyệt vời
Anh văn toàn thứ trên trời
Lại gặp cô Phượng cuộc đời “nở hoa”
Lịch sử được học cô Nga
Nhân từ hiền hậu thật là dễ thương
Công dân tâm lí cô Hương
Tin hoc thầy Phú,văn chương cô Hiền
Tình cô thầy như chiếc thuyền
Đón đưa lũ trẻ đến bờ thành công.

                                                                             -Ban Biên Tập-

0 nhận xét:

Cháy lên phượng đỏ

22:30 Unknown 0 Comments


Cháy lên phượng đỏ

 Tuổi mười tám em hồn nhiên như nắng
Mắt trong veo chưa vướng chút bụi đời
Em thiên thần màu áo trắng tinh khôi
Chiều tan học như mây sà xuống phố
Tuổi mười tám tóc bay đùa trong gió
Thoáng buồn vui hờn giận thật vu vơ
Em là hoa, là nốt nhạc, vần thơ
Ươm kỷ niệm một thời thơm tuổi ngọc
Mười tám tuổi hổng dám đâu lười học
Bao đam mê khát vọng tới tương lai
Những kỳ thi nối tiếp tháng ngày dài
Mùa hạ cuối thênh thang đời rộng mở
Hãy cháy lên trái tim màu phượng đỏ
Biết yêu thương biết thắp sáng niềm tin
Chúc cho em vững bước suốt hành trình
Cười lên nhé! Mười tám ơi đẹp lắm!
                                  -Cô Ngô Thị Hồng Hạnh thương tặng-

0 nhận xét:

Bác kính yêu

21:30 Unknown 0 Comments

Bác kính yêu
Trên trời có vạn vì sao
Đố ai đếm được công lao Bác Hồ
Non sông đất nước điểm tô
Một màu sắc đẹp cụ Hồ Việt Nam

Lối sống giản dị biết bao
Làm ta cảm thấy xuyến xao trong lòng
Mọi việc làm phải cho xong
Không cần phải để trong lòng làm chi

Tính tình chất phác thật thà
Chỉ cần xem Bác như là người thân
Ai mà đã có việc cần
Sẵn sàng giúp đỡ tận tâm hết mình

Bác của chúng ta là vậy
Sống cả cuộc đời đắp xây dân tộc
Mong cho nước trị dân yên
Mọi người hạnh phúc ấm êm nhà nhà.


                                                                               -Đông Linh-

0 nhận xét:

Dòng Đời

20:30 Unknown 0 Comments


Dòng Đời
Giây phút cuối xa rời ngôi trường cũ
Xa lớp học, những kỉ niệm thân thương
Chẳng còn đâu một thuở vội đến trường
Tà áo trắng tung bay trong chiều gió.

Nhớ làm sao lũ bạn thân thời đó
Lắm trò đùa nghịch dại tuổi hoc sinh
Giờ kiểm tra quay cóp rất nhiệt tình
Tình đoàn kết lớp mình thật vững chắc.

Quên sao được tình thầy cô thắm thiết
Tiếng giảng bài lời răn dạy thân thương
Mong chúng em vui vẻ lúc đến trường
Và thành công trên con đường đã chọn.

Nay xa cách chân ngập ngừng chẳng bước
Lệ rơi dài trên khoé mắt bạn thân
Tự dặn lòng dẫu ngày tháng xa dần
Xin hãy nhớ...dẫu dòng đời trôi mãi...


                      -Kiều Loan-

0 nhận xét:

20:00 Unknown 0 Comments


Vè A5


Ve vẻ vè ve                                                             
Nghe vè lớp tớ ‘’12A5’’!                               
Rất mực học chăm
Tinh thần đoàn kết
Thành một gia đình
Tuấn tú thông minh
Giáo viên chủ nhiệm
Cô Hạnh dạy toán
Dáng người tuy nhỏ
Nhiệt huyết thật to
Văn Hiếu lớp trưởng
Văn chương lưu loát
Nói chuyện rất hay
Ai cũng mê say
Lớp phó học tập
Có ngay Văn Thắng
Năng nổ vô cùng
Chăm chỉ học hành
Người người ngưỡng mộ
Kiêm chức thư kí
Cũng là thủ quỹ
Suốt ba năm liền
Tính tiền hiền hậu
Là bạn Kiều Loan
Viết chữ đẹp toan
Ít ai làm được
Thêm phần hài hước
Lớp càng thêm vui .
Lớp phó văn thể
Là bạn Quỳnh Như
Dáng người nho nhỏ
Nhưng lại rất lanh
Chăm chỉ học hành
Nhanh nhẹn khéo léo
Thế còn Văn Khá
Nguyên là bí thư
Tánh tình trầm tư
Đảm đang khiêm tốn
Ngôi sao của lớp                                                  
Hay hát hay hò
Là bạn Văn Thái
Nào ai địch lại
Hotgirl của lớp
Là nàng Mỹ Thuận
Da trắng má hồng
Trông thật dễ thương
Thường nói lao xao
Như là chim mía.
Dáng người yểu điệu
Yếu liễu đào tơ
Ngược lại là Diệu
Cô nàng mạnh mẽ
Sức khỏe ai bằng?
Làn da ngăm đen
Mũi cao vun vút
Mắt to đen tròn
Dễ thương hết cỡ
Là bạn Xuân Hiên
Tóc xù tự nhiên
Là bạn Quỳnh Thúy
Học sinh giỏi địa
Cũng là tổ trưởng
Tóc dài thước tha
Có ngay Thanh Tú
Tính hay nũng nịu
Biệt danh “bé Heo’’
Là Liên Nhất nhỉ?
Tính hay tỉ mỉ
Chăm chỉ siêng năng
Rằng bạn Hồng Phúc
Chân tình tốt bụng
Là bạn Diễm Hương
Bốn mắt Thu Hồng
Và ban Thùy Duyên
Má lúm đồng tiền
Tính hay vui nhộn
Hồn nhiên dễ mến
Hay nói hay cười
Đích thị Thanh Hương
Thị Kiểu,Mỹ Huyền
Và bạn Hoàng Thảo.
Hay nói tào lao
Hữu Lợi ai bằng
Có bạn Đông Linh
Khuôn mặt xinh xinh
Dắng người nho nhỏ
Đầu như quả nho
Trí tuệ thật to
Hóa, Lí,Toán,Anh
Môn nào cũng giỏi
Cao cao ốm ốm
Dáng như cây sào
Có ngay Thị Hạnh
Và bạn Ngọc Vân
Tính tình hiền hậu
Là Kiều Thị Tiên
Văn Phường,Cẩm Thúy
Cũng không kém gì
Lí la lí lắc
Rằng bạn Minh Lâm
Lật đà lật đật
Là bạn Minh Khuê
Dáng người mảnh khảnh
Đích danh Đức Hoàng
Giọng nói sang sảng
Lớp phó “Thành Beo’’
Rất hăng đá bóng
Dáng người tròn trịa
Nhưng mà dễ thương
Hay hát hay cười
Là bạn Linh Hà
Có tóc xoăn xoăn
Nói năng nhỏ nhẹ
Đó là Mỹ Linh
Nụ cười không thiếu
Thị Nghị , Hoài Châu
Nhìn rất trẻ trâu
Long, Siêng, Duy, Nhật
Có tật mê game
Ngồi gần Liên Nhất
Là bạn Mai Trinh
Đôi mắt rất tinh
Trông kinh lắm đó
Cuối cùng là tớ
Tên là Kiều Linh
Tác giả bài vè
Bạn ơi nhớ nhé
Các bạn lớp tớ
Mỗi người một vẻ
Cực kì đáng yêu
Thân thiện hòa đồng
Học hành chăm chỉ
Cùng nhau tiến tới
Là đại gia đình “12A5”


                                                                                                 -Kiều Linh-





0 nhận xét:

Thầy

19:30 Unknown 0 Comments


Thầy
" Khi thầy viết bảng , bụi phấn rơi rơi
Có hạt bụi nào , rơi trên bục giảng
Có hạt bụi nào , rơi trên tóc thầy . "
Em sẽ nhớ mãi những phút giây này
Nhớ người thầy , nhớ ngôi nhà A5
Ba năm qua mọi thứ thật lộn xộn
Mới chớp mắt mà đã đến hoàng hôn
Nhớ ngày nào còn chập chững từng môn
Thầy đã giúp em làm quen mọi thứ
Từ học tập kiểm tra đến thi cử
Từng con chữ con số chẳng phai mờ
Lúc này đây , em đang học 12
Năm cuối cấp với bao nhiêu lo lắng
Thầy giúp em vượt qua những căng thẳng
Những khó khăn năm cuối tuổi học trò
Cảm ơn thầy , cảm ơn người lái đò
Đã chèo lái bao con thuyền tới bến
Lời cảm ơn từ cô học trò nhỏ
Công ơn thầy , sẽ mãi không quên .
                                          -Liên Nhất-

0 nhận xét:

Ảnh

17:30 Unknown 0 Comments

Câu nói hay gặp trong lớp 

















0 nhận xét:

17:30 Unknown 0 Comments


Cô em tuổi gần năm mươi
Tính tình vui vẻ mọi người mến thương
Giáo án theo cô đến trường
Cô tuy nhỏ bé, kiên cường quyết tâm
Đến trường dạy toán khẩn trương
Chúng tôi phải hiểu, khiêm nhường kính cô
Bạn nào học giỏi cô thương
Bạn nào lười biếng, cô thường khuyên răn
Cô tôi đem hết sức mình
Dạy cho lớp trẻ như mình tương lai
Tấm lòng cô mãi không phai
Ta phải gắng học ngày mai nên ngừời
Ơn cô ta chớ biếng lười
Ngày mai ta sẽ thành người tương lai
Ơn cô ta nhớ suốt đời
Thủy chung, tình cảm, một lời không quên.

                                                                               -Thùy Duyên-

0 nhận xét:

Dòng cảm xúc

17:00 Unknown 0 Comments

Dòng cảm xúc

     Có những ngày, ta bỗng nhiên bồi hồi và xao xuyến đến lạ khi nghĩ về một thời tiểu học áo trắng đến trường. Một thời đầy ắp những niềm vui hạnh phúc...ở những tâm hồn ngây thơ trong sáng và hồn nhiên. Cái ngày mà tình bạn thật gắn bó và vô tư làm sao! Ngày ấy trẻ con hầu như đều tự đi bộ đến trường không được đưa đón như bây giờ. Vì vậy chuyện rủ nhau đi học phổ biến lắm. Tình bạn thời thơ ấu nhờ vậy mà cũng thân thiết hẳn lên. Thế là ngày ngày đều có những cô cậu cùng tung tăng cắp sách đến trường. Những năm tháng ấy chất chứa bao nhiêu kỉ niệm. Rồi thì ve, nắng, phượng, và thi. Hạ đến! Những mùa hạ cứ thế trôi qua và guồng quay của thời gian cũng đã quay tròn được 17 năm. Những cô cậu bé ngày nào giờ đã thành thanh, thiếu niên cả 17 tuổi, biết bao nhiêu dự định kế hoạch phải hoàn thành. 17 tuổi, mỗi con người đứng trước thời khắc quan trọng quyết định đến tương lai phía trước của mình: chọn cho mình một ngôi trường đại học, một đam mê, một nghề nghiệp, và bằng một cách nào đó phải thực hiện được ước mơ đó. Qủa thật, đó không phải một việc dễ dàng cho cái tuổi mới lớn ấy.Tuy nhiên, trong cuộc đời mỗi người ai cũng phải trải qua thời khắc ấy một lần, đấy là trách nhiệm, là nhiệm vụ mà người học sinh phải gánh vác. Đôi lúc rất mệt mỏi và áp lực vì chỉ cần phạm phải một sai lầm nào đó thì xem như 12 năm học kia đi tong, và xem như tương lai trước mắt tối sầm lại. Nhưng khi ta ý thức được việc đó thì cũng đồng nghĩa với việc ta sắp phải chia tay bạn bè, thầy cô, tạm biệt mái trường để bắt đầu một quãng đường mới. Nghĩ đến đấy thôi cũng đủ cho bao nhiêu cảm xúc trong lòng dạt dào dâng lên. Còn đâu nữa những giờ ra chơi cùng nhau ngồi ôn bài, chụm đầu vào giải những bài toán khó; còn đâu nữa những chiều cùng tham gia vào các hoạt động ngoại khóa; còn đâu những tà áo dài duyên dáng ngồi trên ghế đá vui đùa chọc ghẹo nhau hay những lúc không làm thầy cô hài lòng, để bị rầy la,....và còn nhiều nhiều nữa. Với tuổi học trò, thời gian như người vô hình lướt qua và để lại nhiều hoài niệm. Đôi khi thời gian còn là người vô tâm đi qua một cách đều đặn âm thầm và lặng lẽ, cuốn hết tất cả những phút giây đẹp đẽ của tuổi học trò và quá khứ mà không hề vướng chút bận lòng, lúc nào cũng để lại sự bùi ngùi xót xa khi họ còn muốn níu giữ từng khoảnh khắc ấy. Chỉ vỏn vẹn sáu tháng nữa thôi thì mỗi đứa đã bước đôi chân của mình lên một phương trời mới. Ở đấy chúng ta có thể tìm thấy cảm giác mới lạ, tìm thấy được sự hoàn thiện mình của bản thân. Nhưng mãi mãi chúng ta không thể tìm lại được tuổi học trò, tuổi 17 của mình nữa. Sẽ nhớ thật nhiều những kỉ niệm cùng cả lớp quây quần bên nhau khi cắm trại, mọi người cùng vỗ tay hò reo trong tiếng hát của cô chủ nhiệm hay những buổi sinh hoạt văn nghệ sôi nổi ôn lại truyền thống của nhà trường. Nhớ những buổi học đầy ắp sự hài hước của cô giáo sinh học, hay những giờ học căng thẳng đến nghẹt thở vì sự nghiêm khắc của những người thầy. Nhớ từng chỗ ngồi, từng gương mặt rạng ngời, từng tính cách của mỗi thành viên trong lớp. Nhớ sự giúp đỡ nhiệt tình, phấn đấu cùng tiến bộ trong học tập của các bạn với nhau. Và nhớ cả sự đoàn kết, sự chung sức đồng lòng của cả tập thể dù có gặp trắc trở nào. A5 như ngôi nhà thứ hai, là nơi mà mọi người luôn tìm được sự đồng cảm, tìm được điểm tựa, tìm được động lực để vượt qua hết thảy mọi khó khăn.Thật buồn, khi ta phải rời khỏi ngôi nhà đó và đáng buồn hơn là ngày ta rời đi cứ càng ngày càng đến gần. Những buồn vui giờ chỉ còn hiện lên trong ánh mắt trìu mến của thầy cô, những nụ cười của bạn bè sẽ đi vào kỉ niệm.Chiếc lá rơi khẽ xuống trang vở làm những suy nghĩ trong tôi bỗng dừng lại và đưa tôi trở về với hiện tại. Ba năm chắt chiu gom góp hành trang từ thầy cô, giờ chúng ta phải lên đường, bước vào cuộc sống mới. Góc sân, ghế đá, chiếc bàn của thầy cô, cái bảng đen bụi phấn,... sao hôm nay dội vào tôi những điều thật lạ: bâng khuâng, xao xác cả nỗi lòng. Trong ba năm đó, Tư Nghĩa 1 đã làm tôi trưởng thành rất nhiều.Với tôi mà nói, dù cho tương lai có đang cuốn ta về phía trước, dù chúng ta đều bận rộn chuẩn bị cho tương lai đó thì những điều ở hiện tại đáng được trân trọng, được lưu giữ. Sống và học tập hết mình vì mục đích ước mơ đại học để không hối tiếc vì đã bỏ hoài bỏ phí thời gian. Tiếng trống vang lên báo hiệu giờ giải lao đã kết thúc, gấp vội trang vở tôi bước vào lớp và bắt đầu tiết học tiếp theo. Trong lòng tôi tự hỏi: “Không biết mình còn nghe được tiếng trống ấy bao nhiêu lần nữa?”
                                                                                       -Ban Biên Tập-

0 nhận xét:

Trường Xưa

16:30 Unknown 0 Comments




Trường Xưa
 Thời gian thấm thoát trôi xa
 Bao năm ta đã rời xa mái trường
Hè về hoa phượng nở hoa
Tiếng ve rôm rả râm ran trên cành
 Nhớ bạn bè thầy cô yêu dấu
 Nhớ nụ cười ánh mắt của ngày xưa
 Bàn ghế thân thương xưa ta từng in dấu
Có lẽ bây giờ đã phủ màu thời gian
 Để hôm nay cho ta một hành trang
 Bước vào đời với bao hoài bão
Trên chặng đường đời đầy sóng gió chông gai
 Một ngày mai tươi sáng đón chào
 Ôi thân thương hai chữ mái trường
 Ngày trở lại với bao hoài niệm
Vẫn nằm đó mái trường xưa cũ
 Bạn bè xưa nay đã xa rồi
Thầy cô xưa nay cũng già hơn trước
Nhưng nụ cười ánh mắt vẫn như xưa
 Vẫn thân thương như ngày hôm ấy
Ngày gặp lại vẫn luôn triều mến
 Để mai xa rồi ta lại thấy vấn vương
Nay ta đi trên con đường phía trước
 Con đường tươi sáng của tương lai
Vẫn biết rằng đường đời là sóng gió
 Vẫn tự hào trò cũ trường xưa
 Để hôm nay ta lại nhớ về
Trường xưa yêu dấu vẫn hoài không quên.


                                                     -Quỳnh Như-

0 nhận xét:

Thanh Xuân

14:00 Unknown 0 Comments

Thanh Xuân
Có lẽ thanh xuân chính là khoảng thời gian quý báu nhất của tôi, của chúng tôi. Mỗi câu chuyện của chúng tôi, chúng tôi đều cất giữ cẩn thận, khi nhớ lại bất chợt cười rồi mong ước quay lại như thế một lần nữa. Những ngày mưa như thế này, sau mỗi lần tan học, chúng tôi ở lại nô đùa với nhau dưới mưa, nghịch nước mưa đến nỗi ướt hết quần áo, cặp sách, có khi còn đứt cả dép rồi cùng nhau đạp xe về dưới trời mưa. Tuổi xuân, chúng tôi làm nhiều điều cùng nhau, cùng nhau về khi sân trường không còn một bóng người để rồi bị bác bảo vệ nhốt ở lại, cùng nhau bàn cách trốn học đi chơi, cùng nhau mang nồi niêu xoong chảo đi tham quan rồi trốn vô đâu đó để nấu nướng, cùng nhau cười, hát, cùng nhau đi những nơi chưa bao giờ đến, cùng nhau làm việc riêng trong lớp, ăn quà vặt rồi hình ảnh ấy, thứ tôi không muốn đánh mất nhất chính là thanh xuân này,nói xấu giáo viên và những đứa mình ghét, đặt cho họ từng cái biệt danh, cùng nhau nói về những idol, oppa...cùng nhau rất nhiều...Tôi luôn nhớ những khoảnh khắc ấy luôn lưu giữ chính là hàng ngày ngồi nghe giáo viên giảng bài, ngồi nói ngược xuôi đủ điều với bạn bè, bình yên thế là đủ...... Tôi chỉ muốn nhắc nhở bạn: Đừng để thanh xuân này trôi qua lãng phí, đừng lúc nào cũng chỉ cắm đầu vào sách vở, đừng thờ ơ với thời gian đáng giá đó...... Tuổi trẻ, hãy điên cuồng một chút,mai sau sẽ có cái để nhớ, để cười. Gửi thanh xuân của chúng tôi...viết cho hôm nay và mai sau 9/9/2016


  -Thu Hồng-

0 nhận xét: